Mẹ nấu luôn mùa xuân bất diệt nên mỗi năm...con thơ rạo rực ấm lòng Mùa xuân của con... là bóng mẹ dưới gian bếp...
Bên bếp lửa bập bùng
tiếng nói cười
Vị khói khoai khoái cay nồng
Xua tan tiết đông dư âm lạnh
Vui tươi to nhỏ bên bếp hồng
Xuân đã ủ, lên mầm rồi khai sắc
Hoa mận trắng nỏn
tựa cô gái đôi mươi
Xuân đã về, mới mẻ vạn vật
Xuân thay áo, lộ vẻ trinh ngời
Mỗi năm, xao xuyến ngoài gian bếp
Mẹ lom khom tay ôm thúng nếp
Gói bánh tét, kể những mùa xuân qua
Thêm yêu quê hương, dáng mẹ già
Cỏ xanh biếc, bướm lượn quanh
Nghìn hoa nở, lung linh trên cành
Mẹ ơi ! Xuân bao nhiêu tuổi mà mãi trẻ
Sắc dịu hiền hòa đượm thiên thanh
Mẹ thêm tuổi mới, mây nhiễu lên tóc
Mắt tiên sa, giờ nhìn ảo,mờ mờ
Cầu cho mẹ là mùa xuân ánh ngọc
Mãi không trẻ, để nghe mãi chuyện hờ
Để vần thơ say, êm đềm, trong như suối khiết
mỗi năm xuân về, thấy bếp lửa cháy hồng
Hương vị bánh tét, mùi của mẹ tha thiết
Mẹ nấu luôn mùa xuân bất diệt
nên mỗi năm...con thơ rạo rực ấm lòng
Mùa xuân của con... là bóng mẹ dưới gian bếp...