CHÚNG CON TRỞ VỀ LẠI NHỚ BÁC RA ĐI…
Trên dải đất Rồng Tiên
Nơi nào chẳng quê hương kí thác
Cuộc sinh nở cha ông trong mưa dầm gió bấc
Như bến Nhà Rồng đón Bác buổi ra đi
Tìm “hình của nước” hay hình bóng ngọn cờ
Bốn biển năm châu bước chân Người dừng lại
Ánh sáng nhân văn mở ra thời đại…
Chúng con về ngày mới dòng sông
Như ngày xuân đây vẫn hồng nhịp Nha Trang
Ngày gió sương chẳng bẻ cong những bút chì bút lông
Hồn thi sĩ khi thấm hạt sương đồng nội
Chẳng bóng tối nào che khuất cõi lòng ta
Như con tàu sớm nay vẫn vượt sóng khơi xa…
Chúng con lại về đây
Với biển đảo quê hương
Sóng vẫn trắng bờ như hơn trăm năm trước
Mà vị mặn mòi đã thuộc về ta
Cả đất trời bao la
Đều thuộc về ta. Núi sông bất tử
Như ngọn cờ trước phong ba bão tố
Vẫn phấp phới bay
Cho sắc ngọn bút này…
Nhà sáng tác Nha Trang, 11-2017
Người đã cho con dòng sữa ngọt ngào
Thăm thẳm mây trời – mặt đất lặng im
Ngắm bóng hình con trong chiều xứ sở
Cung bậc tình yêu vút lên ngọn gió
Để đồng bằng lúa trổ ngát chân đê
Có phải mùa xuân thơm thảo lại về
Mà cánh én chập chờn trong nỗi nhớ
Mà trong ta vẫn nguyên điều trăn trở
Nơi suối vàng có hoa nở ngàn thu…
Hoa ngát hương dâng mẹ cõi lòng ta
Sao cho thỏa nghĩa tình năm tháng
Người đã cho con cuộc đời ánh sáng
Muối mặn gừng cay dòng sữa ngọt ngào!
Dòng sông nào cũng biển cả chiêm bao
Nhớ hạt phù sa đắp bồi muôn thuở
Để bông lúa cánh đồng xanh biếc gió
Như con tàu lại chở nắng ra khơi.
Krông Năng, 2 – 2018
Nguyễn Trọng Đồng