CHỌN
Người ta chọn lược tặng sư
Chọn tranh đem tặng người mù ngắm chơi
Người ta chọn điếc ráp lời
Chọn câm phản biện lẽ đời đúng sai.
Người ta, ừ, thế mà tài
Đảo điên thiên hạ diễn hài quậy chơi.
*.
Hà Nội, 26 tháng 10 năm 2020
VĂN CHƯƠNG CŨNG RẶT MỘT PHƯỜNG LÍU LO
- thơ vui tặng Trần Hải Sơn -
Nhà thơ nói giọng ngủ mơ
Nhà văn bẻ giọng giả vờ bị câm
Còn nhà viết sách thì hâm
Chuyện cỏn con lại câu dầm chín chương
Trò đời đã lắm nhiễu nhương
Văn chương lại rặt một phường líu lo.
*.
Hà Nội, trưa 06 tháng 04-2020
SÂN GA
- Tặng nhà thơ Như Ý GiaLai, Chủ nhiệm web Phố Núi Và Bạn Bè -
Ông lão ngồi sân ga
Lầm lũi đàn rồi hát
Trời đang mưa nặng hạt
Gió quẩn ngoài phố thưa.
Bà lão ngồi nhìn mưa
Tay lần lần tràng hạt
Tiếng đàn như muối xát
Ai oán từng nốt rung.
Bà lão người miền Trung
Ông lão người xứ Bắc
Hai phận đời cơ cực
Vịn đau mà nương nhau.
Trời bắt đầu mưa mau
Gió quẩn từng câu hát
Nụ cười trên môi nhạt
Thắt lòng mùi gió sương.
Hình như ông mất nương
Hình như bà mất ruộng
Đời gặp cơn ác mộng
Đói nghèo mà tha hương
*.
Hà Nội, trưa 28 tháng 01.2019
ĐỜI TẠM
Những mảnh đời loang lổ
Vắt ngang chợ tạm
Sầm sập hơi thở
Sâm sấp mồ hôi
Khùng khục tiếng cười
Chí chóe tiếng gà tiếng vịt.
Đứa trẻ cố moi từ đống đất
Khẩu súng đã bị gãy nòng
Giấu vội sau lưng
Chạy vào góc chợ
Khuôn mặt bừng lên rạng rỡ.
Thiếu phụ trệu trạo nhai cơm
Lơ đễnh nhìn túp lều dựng tạm
Bầu trời ảm đạm
Khuôn mặt u ám
Thấp thỏm bữa cơm buổi tối
Biết kiếm ở đâu...
Thiếu phụ gục đầu
Vai khẽ rung rung.
*.
Hà Nội, ngày 26 tháng 04-2014
KHÓC CHÁU CÚC
- Mong cháu sớm được siêu thoát -
Vào gặp cháu lần cuối
Cháu vội đi rồi
Không lời trăng trối
Chỉ nụ cười khép vội trên môi.
Cháu cướp công cha mẹ
Cháu trả nghĩa bạn bè
Ở tuổi đã biết lo biết nghĩ
Ở tuổi biết dặn mình phải gắng tròn chữ hiếu
Sao cháu nỡ đành lòng dứt bỏ
Mang theo nhen nhúm ước mơ
Mang theo niềm tin dang dở
Lặng lẽ rời bỏ cõi đời
Lặng lẽ rũ bỏ kiếp người
Xót xa nghịch cảnh
Kẻ bạc đầu tiễn kẻ đầu xanh
Ai oán, nát lòng
Tệ lắm cháu ơi...
Oán trách, giận hờn nào có ích chi
Những đàm tiếu, thị phi
Những hàm oan, hờn tủi
Giờ đều vô nghĩa
Thôi cũng coi nợ trần gian đã hết
Cháu yên lòng về thế giới bên kia
Vất trả cõi đời nỗi đau số kiếp.
Xót cháu yêu phận bạc
Chú đau lắm
Cúc ơi...
*
Làng Đá, ngày 15 tháng 11-2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN