Con dốc Dừa bám tựa sườn đồi
Có lâu rồi từ hồi các cụ
Lên rú, vào rừng đi củi sớm trưa
Qua mấy mươi năm thấm đậm nắng mưa
Cứ bám vào sườn đồi mến yêu không đổi
Dẫn lối đưa đường về tới làng tôi
Mòn theo tháng ngày thành đường rộng đó thôi
Hỏi mấy ai đi xa còn nhớ dốc Dừa
Mỗi lần về theo đường cũ dốc Dừa
Là lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến
Đất đỏ ba ran bám vào quyến luyến...
Đón người đi xa về với dốc dừa
Bước thấp, bước cao lòng thấy nao nao
Bao kỷ niệm ùa về nhó thời trai trẻ
Chia tay ai ...nụ hôn nhè nhẹ
Ở khúc quanh co con dốc lưng đồi
Bây giờ về mỗi đứa mỗi nơi
Em bận cháu thơ còn tôi nên lão
Gặp bên dốc Dừa trái tim huyền náo
Nhắc kỷ niệm năm nao ngày ấy chia tay
Qua bao nắng, mưa tính tháng đếm ngày
Kỷ niệm dốc Dừa vẫn đong đầy thương nhớ
Ngày 19/10/2018
Nguyễn Quang Huỳnh