Anh yêu em bởi em là cô giáo
Giản dị với nghề bằng phấn trắng, bảng đen
Miệt mài thao thức trang giáo án từng đêm
Mà rạng rỡ thanh cao ngời ngợi
Mỗi bước em đi nắng vàng nhường lối
Cây cũng vươn mình ghen tị tỏa râm
Cơn gió trầm trồ cũng thể tri âm
Vẻ dịu dàng tà áo dài cánh phượng
Với trẻ thơ em mẹ hiền độ lượng
Nhẫn nại vun trồng, uốn những chồi xanh
Hạnh phúc dạt dào từng ánh mắt long lanh
Dâng cho đời bao mùa hoa thơm ngát
Lên giảng đường lòng ngân nga câu hát
Biết mấy tự hào người giáo viên nhân dân
Dẫu dòng đời xuôi ngược chẳng phân vân
Yêu thiết tha vì em là cô giáo!
Krông Năng, 02/12 /2019
Nguyễn Xuân Việt