CÔ GÁI NHÀ BÊN - thơ Nguyễn Ngọc Kiên
admin100
2018-11-02T21:15:00-04:00
2018-11-02T21:15:00-04:00
https://nguyenduyxuan.net/tac-pham-cua-ban/co-gai-nha-ben-tho-nguyen-ngoc-kien-4486.html
https://nguyenduyxuan.net/uploads/news/source/thieu-nu1_1.jpg
Nguyễn Duy Xuân
https://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Thứ sáu - 02/11/2018 21:15
Anh đi biền biệt tháng năm
Chốn quê em cứ âm thầm lớn lên!
Tặng nhà giáo Vũ Thanh Tùng (FB Tung Vu)
Cháu là cô gái nhà bên
Biết chú từ thưở mới lên chín mười.
Những năm bom đạn bời bời,
Máy bay giặc Mĩ xám trời Nho Quan.
Chú cùng bao lớp trai làng
Tòng quân giải phóng miền Nam quê nhà!
Đường về quê mẹ đâu xa
Cổng trường đại học mở ra chân trời!
Đường sang Chùa Tháp xa xôi
Mang tâm hồn Việt (1) xứ người xa xăm.
Anh đi biền biệt tháng năm
Chốn quê em cứ âm thầm lớn lên!
Vẫn là cô bé nhà bên,
Trẻ trung xinh đẹp vẹn nguyên đó rồi!
Thế gian vật đổi sao dời,
Thương anh bỗng chốc thành người trắng tay!
...
Từ ngày anh trở về đây,
Mảnh vườn xưa thấm đất này - mồ hôi!
Ngôi nhà xưa ắp tiếng người
Mà sao vẫn vắng tiếng cười trẻ thơ!
(1) Thầy Vũ Thanh Tùng có thời gian là chuyên gia tiếng Việt ở Cam -
pu - chia.
Hà Nội, tháng 11/ 2018
Nguyễn Ngọc Kiên