Cổ tích… lắm trang – thơ Thái Giang
admin100
2024-03-31T18:01:00-04:00
2024-03-31T18:01:00-04:00
https://nguyenduyxuan.net/tac-pham-cua-ban/co-tich-lam-trang-tho-thai-giang-12239.html
https://nguyenduyxuan.net/uploads/news/2017_03/tho-va-cs.jpg
Nguyễn Duy Xuân
https://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Chủ nhật - 31/03/2024 18:01
Bia đá rêu phong như chợt tỉnh cơn mơ
Trải ngàn năm, mặc đời dâu bể
Vẫn chẳng khác chi: vẫn là nhân thế
Đố kỵ, nhỏ nhen, chen lấn những phận người
Như là tia nắng tự ngày xưa
Soi xuống nhân gian những điều rất thật
Những điều tưởng chừng đi vào cổ tích
Mà đấy thôi... hiển hiện của bây giờ!
Bia đá rêu phong như chợt tỉnh cơn mơ
Trải ngàn năm, mặc đời dâu bể
Vẫn chẳng khác chi: vẫn là nhân thế
Đố kỵ, nhỏ nhen, chen lấn những phận người
Tia nắng vô tư cầu nối đất với trời
Có ai cùng tôi ngược thăm thượng giới
Tận mắt những điều chỉ nghe người ta nói
Thực hư: có giống chuyện đời thường(?!)
Chắc cũng dỗi hờn, oán hận, yêu thương
Cũng có kẻ lừa thầy phản bạn
Có nhiều người lấy Tâm, Đức làm trọng
Với cuộc đời: trọn đạo nghĩa thủy chung
Thôi! Chẳng lên trời làm gì thêm mệt sức,tốn công
Đem cổ tích xưa soi vào nay không thấy gì mới lạ...
Vẫn có những mẹ con mụ Cám, Lý Thông... và bao nhiêu kẻ nữa
Bên Cô Tấm, Thạch Sanh... cổ tích rõ lắm trang...!
Thái Giang