Anh đã để quên trái tim mình ở đó - Trương Nhất Vương

Thứ sáu - 25/02/2022 01:20
Những kỉ niệm, những ân tình được nhà thơ trân trọng, chắt lọc, lắng đọng từ ngày đầu đặt chân đến Tây Nguyên đến hôm nay trải dài gần 40 năm, rất tha thiết, rất xúc động.
Đọc tập thơ Về Ban Mê đi anh của nhà thơ Nguyễn Duy Xuân.

TẠP CHÍ VĂN NGHỆ CHƯYANGSIN: SỐ 261 - tác giả TRƯƠNG NHẤT VƯƠNG
Tác giả bài viết

Tôi biết nhà thơ, thầy giáo Nguyễn Duy Xuân qua nhiều bài báo chính luận đăng trên nhiều báo từ Trung ương đến địa phương. Mảng thơ của thầy Nguyễn Duy Xuân tôi đã đọc tập thơ Tổ quốc là con đường bố con mình đang đi, NXB Hội nhà văn Việt Nam năm 2016, đến tập thơ này Về Ban Mê đi anh NXB Văn hóa dân tộc tháng 9/2021.

Qua 48 bài thơ, thầy Nguyễn Duy Xuân đa phần viết về mảnh đất, tình người Tây Nguyên nơi nhà thơ đã đến, đã đi và ở lại...  Những kỉ niệm, những ân tình được nhà thơ trân trọng, chắt lọc, lắng đọng từ ngày đầu đặt chân đến Tây Nguyên đến hôm nay trải dài gần 40 năm, rất tha thiết, rất xúc động:

Bây giờ tóc đã điểm sương
Càng sâu thêm nỗi vấn vương đất này
Đến đây thì ở lại đây
Vượt lên gian khó mà xây cuộc đời"

               (Ba mươi năm ấy, bây giờ)

Hay:

Đất ba zan níu chặt đời tôi
Cho tôi hạnh phúc cuộc đời
Đất cao nguyên lồng lộng khí trời
Cho tôi khát vọng làm người tự do
Ban Mê ngày ấy bây giờ
Rưng rưng tôi hát bài ca cuộc đời"

                   (Ban Mê ngày ấy).

Tình đất, tình người hòa quyện, gắn bó thủy chung son sắc như vậy, còn tình yêu thì sao:

Phố nhỏ chập chờn em bước vội
Cánh dù hoa tím gió chao nghiêng
Dáng em nhạt nhòa trong mưa núi
Ngỡ lạc mất em cứ dõi tìm"...

           (Đắk Nông chiều mưa)
           
Tình thơ của nhà thơ với người con gái ở Đắk Nông nghe chừng chơi vơi quá!

Trở lại Krông Năng
Một năm rồi đấy nhỉ
Thời gian sao chậm thế
Cho lòng mình bâng khuâng
Anh vẫn nhớ không quên
Lời hứa em gái nhỏ
Bài thơ còn dang dở
Nên bồi hồi trong tim...
Trở lại Krông Năng
Con đường xưa ngập nắng
Bài thơ anh đã chọn
Nhịp vần là tên em"

       (Em, Krông Năng)

Rõ ràng con đường tình yêu của nhà thơ Nguyễn Duy Xuân đi... thơ quá, mà cái cần nhất là một câu hò hẹn từ đối tác vẫn chưa thấy...
 
Ea Tân đất rộng trời trong
Cây lá tươi xanh tâm hồn sảng khoái
Về một lần, một lần nhớ mãi
Hẹn em ngày gặp lại giữa quê hương

                      (Về Ea Tân)

Tôi đã theo nhà thơ đến thăm người trong mộng ở Đắc Buk So, thị trấn Krông Nô, Ea Hleo và nhiều địa danh nữa... nhưng chỉ bắt gặp “Chia tay lòng lại bâng khuâng/Mắt trong in bóng hình em lúc nào/Mai này ta lại gặp nhau/Con tim lại hát những câu ân tình”... (Em, Ea Hleo).

Bức tranh tình yêu, hay con đường tình của nhà thơ Nguyễn Duy Xuân qua chừng ấy câu thơ, trải khắp Tây Nguyên mà vẫn thấy mộc mạc, bình dị và tình yêu thì vẫn ở trạng thái bao la quá. Ở đâu cũng quyến luyến, ở đâu cũng tình nhưng nặng ở tình đất, tình người chứ tình yêu lứa đôi mà lớp trẻ trông đợi trong tập thơ có vẻ “Trông người người càng vắng bóng, mịt mù như tìm chốn bể khơi...” (Bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi).

Đọc đến bài thứ 43, gần cuối tập thơ, tôi mới tạm hiểu, nhà thơ Nguyễn Duy Xuân của chúng ta đã bị dính bùa yêu chốn này:

Anh hãy về Buôn Ma Thuột quê em
Thành phố cao nguyên tuổi còn trẻ lắm
Như cô gái Ê đê căng đầy nhựa sống
Đôi môi hồng tươi thắm nụ cười xuân
Về quê em nghe giai điệu cồng chiêng
Vọng Buôn xa chiều Ban Mê nắng đỏ
Hoa cà phê bung trắng trời trong gió
Tỏa hương thơm ngan ngát phố phường
Buôn Ma Thuột đẹp lắm những con đường
Tỏa đi từ ngã sáu con tim
Đường xuyên phố, đường vào buôn, lên rẫy
Những con đường biết mấy yêu thương...

                                 (Về Ban Mê đi anh)
                    
Bài thơ Về Ban Mê đi anh còn dài..., tôi xin dừng lại để mọi người tìm đọc và biết nhà thơ Nguyễn Duy Xuân bị đốn tim chỗ nào và tại sao nhà thơ đi khắp nơi nhưng lại dừng bước lãng du ở Buôn Ma Thuột. Và tại sao nhà thơ chọn tên bài thơ Về Ban Mê đi anh làm tựa đề cho tập thơ của mình...

Còn tôi, tôi biết trái tim nhà thơ Nguyễn Duy Xuân đã dành hết cho mảnh đất này như những câu thơ của nhà thơ Tạ Văn Sỹ (Kon Tum) trong Bài thơ tình cho em viết thế này: "Anh đã từng để quên trái tim mình ở đó/ Đập nhịp thì thầm chỉ để em nghe/ Anh chẳng ra đi, anh cũng chẳng quay về/ Chỉ ở lại làm người canh giữ/ Những bài thơ tình anh một đời ấp ủ/ Bài thơ rất dài chỉ một tiếng em ơi...".

BMT 13/2/2022
Trương Nhất Vương


 

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

TỔ QUỐC TRÊN HẾT
50 năm Di chúc
“Việc gì lợi cho dân ta phải hết sức làm
Việc gì hại đến dân ta phải hết sức tránh”
CM tháng 8 và QK 2/9
79 NĂM CÁCH MẠNG THÁNG 8
& QUỐC KHÁNH 2/9
Luong truy cap
LƯỢT TRUY CẬP TỪ 23-12-2016
  • Đang truy cập234
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm233
  • Hôm nay22,562
  • Tháng hiện tại235,130
  • Tổng lượt truy cập60,118,937
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây