Ký ức mái trường - chùm thơ Nguyễn Trọng Đồng
Nguyễn Trọng Đồng
2018-02-23T12:29:00-05:00
2018-02-23T12:29:00-05:00
http://nguyenduyxuan.net/tac-pham-cua-ban/ky-uc-mai-truong-chum-tho-nguyen-trong-dong-2738.html
http://nguyenduyxuan.net/uploads/news/2016_08/khai-giang.jpg
Nguyễn Duy Xuân
http://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Thứ sáu - 23/02/2018 12:29
Tuổi thơ em vẫn lớn lên thầm lặng
Từ mái trường này. Từng trang giáo án
Cứ phập phồng thương nhớ tháng năm…
Thầy giáo quân hàm xanh
Đỉnh núi mờ sương
Buôn làng mây bay bầu bạn
Những đứa trẻ da cháy đen dưới nắng
Đầu đội mây cùng bạn đến trường
Cuộc sống còn nhiều thiếu thốn gian nan
Mà ánh mắt vẫn cười vui nồi bắp luộc
Khi bên em luôn có cuộc đời người lính
Gắn bó núi rừng như ngọn lửa nhà Rông
Như con suối róc rách trong suốt vô ngần
Như ngọn khói lam chiều
Cứ vờn tóc thầy giáo quân hàm xanh
Ôi! màu xanh mênh mang rừng núi đỏ
Vẫn hẹn về với mùa xuân ngọn cỏ
Như sắc lá bóng cờ trước gió
Gọi vầng trăng lên cho ngày hội buôn làng
Các anh về muối mặn cay gừng
Đàn em nhỏ tung tăng đến trường
Học cái chữ cho cuộc đời ánh sáng
Như cơn mưa chiều chợt tạnh
Và ông mặt trời rọi tia nắng đầu tiên…
Krông Năng, 12 – 2017
Ký ức mái trường
Mái trường đây vẫn hoa phượng tháng năm
Mà ký ức đong đầy trang sách mới
Mùa thu nào tựu trường ta chợt hỏi
Bạn bè, thầy cô vời vợi gần xa
Có những tháng ngày bận rộn vô tư
Sáng lên lớp. Chiều về lo cuốc ruộng
Đời nhà giáo thầy cô như nắng sớm
Như mãnh trăng thức giữa núi rừng xa
Như đất nước lặng lẽ những mùa thu
Như cây cỏ thầy chăm lo ngày tháng
Tuổi thơ em vẫn lớn lên thầm lặng
Từ mái trường này. Từng trang giáo án
Cứ phập phồng thương nhớ tháng năm…
Những ký ức lắng lại trong ngần
Trong bâng khuâng mái trường tuổi trẻ
Trong dạt dào mơn man ngọn gió
Như khoảng trời xanh ngàn tia nắng đỏ
Tự đất này tỏa xuống buôn làng xa
Cho những mầm xanh năm tháng thầm thì
Cho cây đời lộc biếc gọi về ta…
Krông Năng, 10 – 2016
Ký ức tuổi thơ
Ký ức tuổi thơ
Đi suốt cuộc đời con
Mẹ ơi! Mẹ là hồn quê nắng gió
Là cánh đồng năm đôi ba vụ
Cây lúa cây ngô trải bao mùa bão tố
Sỏi đá đất cằn ngọn gió lang thang
Nơi đất vẫn nở hoa những cánh đồng làng
Nơi vẫn trắng mây trời một khoảng ấy quê hương
Cho ta được đắm mình trên cánh đồng xuân của Mẹ
Cho ta được ngắm cánh cò về từ cửa phủ
Được thẩm thấu trăng thanh gió mát những trưa hè
Mẹ là dòng sông thấp thoáng bờ tre
Ấy triền đê quê hương sừng sững
Để dưới cánh đồng vẫn xanh biếc lời ru
Như ngọn gió chở che bao mưa nắng thân cò
Như mùa thối chiêm khê vẫn bông lúa trổ cờ
Khi bóng Mẹ cứ lặng lẽ đi về tần tảo
Khi dòng sông hằng nhớ hạt phù sa
Qua bao mùa giông bão
Nắng lửa mưa chan hóa cánh đồng vàng
Nuôi cuộc đời khôn lớn non sông…
Xào xạc quê hương
Tuổi thơ con lang thang trên cánh đồng xuân của Mẹ
Mỗi khi chiều về bước thấp bước cao ra đồng nhổ mạ
Khi làm cỏ bón phân sục bùn cho lúa
Khi gặt hái mùa màng bội thu rơm rạ
(Gié lúa vàng từng xót ngứa da nâu)
Lại khi cùng chúng bạn thả diều chăn trâu…
Ôi tuổi thơ thăm thẳm nắng trên đầu
Mà lòng dạ cứ lao xao bông lúa mượt!
Mà cánh cò vẫn trong mơ trắng muốt
Gió thổi mây bay thao thức nụ cười xuân
Và mây trắng trời xanh tựa ánh trăng rằm
Mẹ chính là đất nước quê hương?
Cho con đặng ấm lòng những ngày đông tháng giá
Cho con thấm sao cái vị ngọt bùi của hoa của quả
Tuổi thơ con lang thang trên cánh đồng xuân của Mẹ
Hay áng mây trời ngọn gió Hồng sơn*
Để cánh cò chiều nay về lại ngỡ nắng tỏa phía dòng sông.
Krông Năng, 11 – 2016
Nguyễn Trọng Đồng
•Hồng sơn : dãy núi Hồng Lĩnh (tương truyền có 99 ngọn…), quê hương núi Hồng sông Lam của tác giả bài thơ.
Tác giả bài viết: Nguyễn Trọng Đồng