BỤI ĐỜI - thơ Quang Nguyễn
admin100
2017-11-26T12:02:00-05:00
2017-11-26T12:02:00-05:00
http://nguyenduyxuan.net/tac-pham-cua-ban/bui-doi-tho-quang-nguyen-2235.html
http://nguyenduyxuan.net/uploads/news/2017_03/tho-va-cs.jpg
Nguyễn Duy Xuân
http://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Chủ nhật - 26/11/2017 12:02
Đời có mùa xuân, ta rót chút mật
Pha vị ngọt, hoà lẫn vào đắng cay
Ta đi ngang, gió bão cuộc đời này
Người bụi bẩn, những vết nhơ ban tặng
Cúi mặt xuống, nhặt lấy niềm cay đắng
Đời vứt đi, những tàng dư không cần
Ta lại tiếc, lượm lại, rồi in hằn
Coi như ngọc, châu báu, quý giá nhất
Đời có mùa xuân, ta rót chút mật
Pha vị ngọt, hoà lẫn vào đắng cay
Ta đi ngang, gió bão cuộc đời này
Người bụi bẩn, những vết nhơ ban tặng
Trông lập dị, toàn thân khét mùi nắng
Vị khách hờ, bụi mờ chốn phong sương
Can thiệp vào, nhởn nhơ ải vô thường
Đời cười với đời, ta khóc với Cuội
Mảnh sầu vơi, bóng nguyệt, lung lay tủi
Dưới trần gian, văng vẳng tiếng thi ca
Bỏ vào đời, trộn đều, gặm nhấm, thoa
Mùi vị nào, như tửu, mỹ nữ rót
Đời chê đắng ư, ta vẫn thấy ngọt.
Quang Nguyễn