BIỂN GỌI - thơ Thái Giang
Chủ nhật - 18/08/2019 13:43
Khi kẻ ngoại bang đem tàu vào lấn biển
Khuấy đục sóng, khuấy cồn cào lửa giận
Bốn ngàn năm lại trào sôi máu hờn căm
Mới được mấy mùa biển hát bản tình ca
Giang cánh hải âu, thuyền về đầy ắp cá
Những cặp gái trai tự tình nghe biển thở
Rì rào no gió, buồm lộng ra khơi
Mới được mấy mùa màu ngọc bích mây trời
Từng mùa muối trắng thơm trả công sức mồ hôi
người lao động
Mới được mấy mùa hoà bình cho biển trời
xanh lồng lộng
Sóng biển vỗ bờ thành nhạc phẩm thi ca
Không thể tím được hoàng hôn bởi mặt trời không thể
lặn giữa bao la
Khi kẻ ngoại bang đem tàu vào lấn biển
Khuấy đục sóng, khuấy cồn cào lửa giận
Bốn ngàn năm lại trào sôi máu hờn căm
Ta lại sát vai nhau như thuở hội nghị “ Diên Hồng”
nhất tề đánh đuổi ngoại xâm
Để biển lại xanh như biển từng vốn có
Để biển lại hát gởi nỗi niềm nhung nhớ
Và hoa vẫn nở giữa muôn trùng biển đảo Tổ quốc ta!
Thái Giang