Anh nhìn tôi như hỏi: có còn gì? Mắt lệ nhòa, tôi còn biết nói chi
KHI ANH CHẾT
(Nỗi buồn chiến tranh viết bằng thơ)
Khi anh chết, anh vẫn còn thấy đói
Anh nhìn tôi như hỏi: có còn gì?
Mắt lệ nhòa, tôi còn biết nói chi
Bốn phía rợn tiếng đề pa của pháo!
Khi anh chết anh vẫn còn muốn nói
Tâm sự gì với vòi vọi trời cao?
Gió thương anh nên cố sức phều phào
Bốn phía rợn tiếng đề pa của pháo!
Khi anh chết anh vẫn còn muốn nhắn
Nhắn nhủ gì trong nước mắt rưng rưng?
Mắt đột nhiên biến sắc khoảng trời rừng
Bốn phía rợn tiếng đề pa của pháo!
Anh chết vội tôi chôn anh cũng vội
Không đào sâu chôn chặt mộ cho anh
Biết làm sao anh hỡi chiến tranh
Bốn phía rợn tiếng đề pa của pháo!
EM HÓT
Em hót: Vườn hoa
Anh thấy: Bãi tha ma
Em hót đi hót lại: Vườn hoa
Anh thấy bạt ngàn mộ nở, e ấp nắp quan tài.
Em hót: Sao mai
Anh thấy: Nhờn nhợt sáng
Em hót đi hót lại: Sao Mai
Anh thấy: Đom đóm nhấp nhoáng..
Đến ngày mai, Em khản giọng
Anh hốt hoảng, hoang mang: Trước ngàn hoa, trước bạt ngàn sao sang