NƯỚC MẮT - thơ Nguyễn Trung Ngọc
admin100
2021-10-13T03:05:03-04:00
2021-10-13T03:05:03-04:00
http://nguyenduyxuan.net/tac-pham-cua-ban/nuoc-mat-tho-nguyen-trung-ngoc-11000.html
http://nguyenduyxuan.net/uploads/news/vantho/nuoc-mat-be-hoi-huong.jpg
Nguyễn Duy Xuân
http://nguyenduyxuan.net/uploads/logotrong1.png
Thứ tư - 13/10/2021 02:53
Tổ quốc trong con sẽ lớn
Khi đại dịch này vượt qua
Bởi chưa đủ mười ngày tuổi
Con đà biết MÁU và HOA.
Chảy mãi ngàn năm vẫn chảy
Nước mắt Đồng bào của tôi
Có phải Bể Đông chát mặn
Bởi dòng suối lệ tuôn rơi?
Ly hương mong tìm cuộc sống
Để con được đứng giữa đời
Đâu biết nhà cao phố thị
Không che nổi một thân người.
Cha mẹ khó lường hết được
Một ngày dịch đến tả tơi,
Lọt lòng vừa năm ngày tuổi
Con đi cùng đất cuối trời.
Đành liều gửi cho số phận
Trên chiếc xe tàn, hướng quê
Còn chút mong manh hi vọng
À ơi… Con ngủ. Ta về!
Quê nhà lũ đang chồng lũ
Biển Đông lấp ló bão xa
Mà nhỡ cả nhà nằm lại
Thôi thì ta vẫn bên ta…
Tổ quốc trong con sẽ lớn
Khi đại dịch này vượt qua
Bởi chưa đủ mười ngày tuổi
Con đà biết MÁU và HOA.
Và biết giữa đời giông bão
Bao cánh tay ôm dịu dàng,
Lẫn trong những lời ngụy Phật
Đã gieo cảnh đời trái ngang.
Con nín đi con, đừng khóc!
Nước mắt chảy quá nhiều rồi
Yếu mềm làm sao cưỡi sóng
Chém cá Tràng kình biển khơi?
Ngỡ máu ông cha từng đổ
Để có hòa bình dựng xây
Đâu biết chiến tranh đã hết
Đau thương còn đó, đất này.
Bài học “đường xa gánh nặng”
Ấu nhi con đã trải rồi,
Đừng để lệ buồn chảy mãi
Lớn lên… Đứng vững con ơi./.
10/12/2021
Nguyễn Trung Ngọc