Nguyễn Duy Xuân

http://nguyenduyxuan.net


Tụt rồi anh ơi!

Chuyện có thật hồi mình làm thơ kí tòa soạn Thông tin khoa học trường CĐSP Đắk Lắk
Chiều nay, theo lịnh bà xã, mình vác cuốc ra vườn làm anh nông dân, cũng là cơ hội để luyện cơ bắp với ý đồ sang năm tham gia GameShow "Sasuke – chơi là mê" của MC Lại Văn Sâm.

Vừa mới vung cuốc bổ được mấy nhát đã thấy chuông điện thoại di động réo rắt, vội vàng quẳng cuốc, nghe máy. Đầu bên kia là một giọng nữ.
- A lô!

- Dạ! Em chào anh!

- Xin lỗi, em là ai?

- Ủa, anh quên em rồi sao?

- À, rồi, nhớ ra rồi! Tại lâu ngày quá, anh em mình ít gặp nhau. Có việc gì thế em?

- Anh ơi!

- Ừ, nói đi!

- Dạ, em vừa mở ra đã thấy nó tụt mất rồi, anh kéo lên giùm em với!

- Chết! Anh không mần được mô!

- Giúp em đi mà! Anh chỉ việc nhấp chuột....

- Chết! Em nói gì lạ zậy? Không giỡn được đâu em ơi!

- Ủa, anh này... Em có giỡn đâu. Anh cứ nhấp chuột kéo lên giùm em đi!

- Không! Nhất quyết là không, nguy hiểm lắm! Anh sợ…

- Răng rứa? Anh nói cái chi rứa?

- Sao em lại bạo gan thế…

- Ôi anh! Là em bảo anh kéo giùm cái bảng trong bài báo em vừa gửi cho Ban biên tập, chẳng hiểu sao khi kiểm tra lại trong “meo” thì thấy nó tụt xuống trang khác chứ có chi mô mà anh bảo em bạo…

-Thế mà anh cứ tưởng… Hic…hic…

- Nỡm à. Mà thôi, anh nhớ kéo lên giùm em đấy!

- Ừ, để tối nhấp chuột anh kéo. He heee…

13-11-2015
Nguyễn Duy Xuân

Tác giả bài viết: Nguyễn Duy Xuân

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây