Chùm thơ Nguyễn Duy Xuân về những hình ảnh ám ảnh nhất trong năm đại dịch hoành hành

Thứ năm - 30/12/2021 21:01
Viết trong những ngày thương đau của Đất Nước giữa cuồng phong đại dịch Covid-19.

Cuộc hồi hương không mong đợi(*)

Viết trong những ngày cuồng phong đại dịch Covid-19, đất nước rúng động trước cuộc “hồi hương” vô tiền khoáng hậu, đớn đau, buồn tủi của hàng vạn người lao động nghèo từ thành phố trở về quê tránh dịch.

Người, xe
Như thác đổ
Dịch bùng
Bỏ phố về quê
Lăn lóc
Vạ vật
Đường về
Hun hút
Ngày & đêm
Mưa & nắng
Không tiền
Không cơm ăn, nước uống




Người công nhân nghèo
Mất việc
Người lao động nghèo
Thất nghiệp
"Ráo mồ hôi là hết tiền"
Đời làm thuê
Không chốn nương thân
Giữa phố phường
Lặng im
Ám ảnh bóng ma vô hình
Cô vít

Cháu bé mới sinh
9 ngày tuổi
Áo cha quấn sơ sài, mẹ ẵm ngửa trên tay
Cha chạy xe máy
Xuyên đêm, vượt ngày
Ngàn cây số,
Chàng trai gầy rộc
Cuốc bộ về quê
Nắng mưa dãi dề
Đói & khát

Những phận hèn
Tận cùng cơ cực
Bỏ quê ra phố
Lặn ngụp mưu sinh
Cô vít bùng lên
Mất việc
Tan giấc mơ
Phạc phờ hy vọng
Đường thiên di
Không hẹn ngày về

Cuộc trở về không mong đợi
Mòn mỏi
Xót xa
Cay đắng
Buồn tủi,
Nơi quê nghèo
Dẫu rau cháo
Vẫn ấm tình quê hương

Bao nhiêu là phận mỏng
Mong manh
Như ngọn đèn trước gió
Giữa giông tố cuộc đời.
31-7-2021
(*) Bài thơ này vừa đoạt giải Ấn tượng trong năm của Tạp chí Chư Yang Sin: Mời xem

Họ đã ra đi vì cô vít

Nén tâm nhang khóc cho những đồng bào bất hạnh giữa cuồng phong đại dịch.

Những chiếc xe chở "khách"
Nối dài trên đường
Chờ

"Khách" mặc áo gỗ
Người nọ chồng người kia
Ngộp thở

Không khí sánh lại
Trên đường
Nắng gắt gao

Phía trước
Cuối đường là lò thiêu

Những cột khói hình cây nhang
Khói cuộn vòng khăn tang

Chỉ một lúc nữa thôi
Những vị khách không mời mà đến
Theo làn khói
Bay lên
Bay lên
Miền cực lạc
Vãng sanh




Cuộc tiễn đưa
Không người thân
Không tiếng khóc
Không lời ai oán
Họ ra đi trong im lặng
Rợn người

Những vòng khói trắng bay lên
Gió đưa tiễn họ về miền hư vô.
7-8-2021


Cõi nhân thế

Đời người lao động
Đổ mồ hôi mới có tiền tiêu
Ráo mồ hôi
Là úp bát, treo niêu
Phận làm thuê
Sớm chiều vất vả
Cô vít bùng
Mất việc, liêu xiêu

Nơi gác tía, lầu son
"Chi dân phụ mẫu"
Đắm mình trong nhung lụa
Vui thú cùng vợ đẹp, con khôn

Trời ở kia trên cao xanh
Nheo mắt nhìn
Trái Đất vạn kỷ
Vẫn lung linh, đẹp đẽ, yên bình.
11-8-2021


Về đâu?

Xót xa cho những phận đời
bơ vơ giữa bốn phương trời
về đâu?

Thương cha khắc khổ
nhĩ nhàu
thương con bé bỏng
dãi dầu nắng mưa
đường về
xa lắc xa lơ
đói cơm, khát nước
phạc phờ thân con
ở thì biết lấy gì ăn
mất công hết việc
tiền lần không ra
về càng thêm cực thân cha
cùng tắc biến...
chốn quê nhà vẫn hơn
dẫu nghèo rau cháo thay cơm
tình quê đùm bọc
qua cơn khốn cùng


Về đâu?

đường về thăm thẳm
mịt mùng
ráng ăn cơm hộp đỡ lòng con ơi!
16-8-2021


Ám ảnh những đôi mắt trẻ thơ

Đèo Hải Vân mây mù dày đặc
Từng cơn mưa quất mặt, buốt da
Đoàn hồi hương lầm lũi. Trời mưa
Đói & rét
Những cháu bé quấn áo mưa kín mít
Trong vòng tay mẹ ôm chặt
Đôi mắt trẻ thơ ngơ ngác
Cuộc hành trình xuyên Việt
Giữa cuồng phong đại dịch
Ôi đất nước!
Bao giờ? Biết đến bao giờ
Dân không còn phải bơ vơ giữa đời?
6-10-2021

Nguyễn Duy Xuân

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Luong truy cap
TỔ QUỐC TRÊN HẾT
2025
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN ẤT TỴ 2025
50 năm Di chúc
“Việc gì lợi cho dân ta phải hết sức làm
Việc gì hại đến dân ta phải hết sức tránh”
LƯỢT TRUY CẬP TỪ 23-12-2016
  • Đang truy cập153
  • Hôm nay38,911
  • Tháng hiện tại447,283
  • Tổng lượt truy cập64,049,208
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây